KHUẤT TẤT
TRẦM THIÊN THU
Nước Trời như chuyện người kia gieo giống
Tất nhiên gieo giống tốt vô ruộng đồng
Nhưng trong khi mọi người đang ngon giấc
Thì kẻ thù đến gieo thêm cỏ lùng
Những kẻ xấu làm gì cũng lén lút
Không bao giờ họ hành động công khai
Tâm địa ác nên làm điều khuất tất
Vì cố chấp nên họ cứ làm sai
Khi lúa mọc và trổ bông tươi tốt
Thì cỏ lùng cũng xuất hiện đồng thời
Cỏ và lúa nhìn thấy khó phân biệt
Chỉ nông dân mới biết được mà thôi
Đầy tớ đến thưa chủ cho diệt cỏ
Nhưng ông bảo cứ để chúng lớn lên
Đến mùa gặt sẽ phân cỏ và lúa
Thu gom lúa, đốt hết cỏ lùng liền
Có màu đen mới biết yêu màu trắng
Có bị bẩn mới thấy quý sạch tinh
Có người khôn thì cũng có kẻ dại
Có bị hại mới biết phải giữ mình
Nhận xét góp ý