COI TRỜI BẰNG VUNG
TRẦM THIÊN THU
Kinh sư, Biệt Phái – “quý nhân”
Thế mà Chúa lại phải răn đe hoài
Bởi vì họ sống lạc loài
Giống như mồ mả bên ngoài tô vôi
Bên trong thịt thối, xương hôi
Đẹp gì khi đã chết rồi mà khoe!
Quan tài tốt để làm gì?
Ma to, giỗ lớn, hay chi mà làm?
Sống thì chẳng chút từ tâm
Chết rồi, lăng tẩm xây lên ích gì?
Tượng đài cũng chẳng là chi
Người ta ngứa mắt mỗi khi phải nhìn
Khốn thay những kẻ giả hình!
Tội chồng lên tội, khốn mình mà thôi
Giờ nào chết cũng có người
Mà thiên hạ vẫn coi trời bằng vung!
Nhận xét góp ý