PHI VỤ CUỐI
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Ga 12:1-11 ≈ Mt 26:6-13; Mc 14:3-9; Lc 7:36-50]
Làng Bê-ta-ni-a không xa lạ
Bởi vì Chúa Giê-su thường tới lui
Nơi có ba chị em, bạn của Ngài
Họ chân thành với Ngài, rất thân thiết
Trời đã tối, người ta thết đãi tiệc
Mời thượng khách chính là Chúa Giê-su
Lo hầu bàn thì có cô Mác-ta
La-da-rô cùng với Chúa ăn tiệc
Ma-ri-a lấy dầu thơm nguyên chất
Loại cam tùng hảo hạng giá trị cao
Xức chân Chúa rồi lấy tóc mà lau
Khắp cả nhà sực mùi thơm ngào ngạt
Thủ quỹ Giu-đa Ít-ca-ri-ốt
Liền nói rằng sao chẳng bán dầu thơm
Loại dầu quý bán được ba trăm quan
Số tiền đó giúp người nghèo thì tốt
Y nói thế, không phải vì nhân đức
Mà vì y là kẻ tham bạc tiền
Chứ y chẳng xót thương kẻ nghèo hèn
Nói thẳng ra y là tên ăn cắp
Y giữ tiền và thường hay “ngứa mắt”
Ngứa mắt hoài nên y ngứa tay luôn
Phần quỹ chung cứ bị y lấy dần
Rồi tiêu xài chuyện riêng cho thỏa chí
Chúa nói ngay: “Hãy cứ để như thế
Cô xức dầu có ý dành ngày mai
Ngày hôm ấy là ngày mai táng Thầy
Thầy không còn nhưng người nghèo luôn có”
Biết được Đức Giê-su đang ở đó
Người Do Thái kéo nhau đến rất nhiều
Không chỉ vì có Đức Giê-su đâu
Còn để thấy La-da-rô có đấy
La-da-rô được Chúa cho sống lại
Các thượng tế quyết định giết anh luôn
Vì tại anh mà có nhiều người dân
Đã bỏ họ và tin tưởng vào Chúa
Lễ Vượt Qua chỉ còn sáu ngày nữa
Họ bàn nhau phải làm ngay vụ này
Các thượng tế với kẻ ác bắt tay
Khó thay đổi vì ma quỷ đã nhập
Nhận xét góp ý