DANH DỰ
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mt 20:17-28 ≈ Mc 10:32-45; Lc 18:31-34]
Từ xa xưa người ta đã quan niệm:
“Một người làm quan, cả họ được nhờ”
Nên người mẹ cũng muốn Chúa Giê-su
Cho con mình là “cận thần” của Chúa
Ai cũng muốn mình vinh danh, vinh dự
Sàng xó bếp đâu bằng miếng giữa làng [*]
Ít nhiều gì cũng danh dự vô cùng
Nên người ta lấy tiền mua danh tiếng
Muốn có tiếng, trước tiên phải “có miếng”
Có nghĩa là mình phải có nhiều tiền
Chính đồng tiền khiến thiên hạ đảo điên
Xưa và nay, xã hội nào cũng vậy!
Không có miếng thì chịu phận ngu dại
Đời lầm lũi, chẳng ai muốn kết thân
Tiền là tiên, cả vú lấp miệng em
Có nói sai vẫn được người ca ngợi
Với phàm nhân, tiền trở thành tuyệt đối
Thậm chí còn giúp quyền lực mạnh hơn
Nhưng với Chúa, dùng tiền là thói hèn
Nên Ngài dạy: “Làm lớn PHẢI phục vụ”
[*] Tục ngữ – “Một miếng giữa làng bằng một sàng xó bếp.”
Nhận xét góp ý