NIỀM VUI CỦA Ả THỊ ĐẤT
HỒ GIANG A
Ả Thị Đất ơi ! giai nhân tuyêt mỹ
Của Đấng Hóa Công quyền phép uy linh
Thoạt bén duyên, đã mang tiếng phụ tình
Nên từ ấy bị Người Tình ruồng phụNgày lầm lũi quay mình trong vũ trụ
Đêm buồn tênh rong ruổi kiếp nhân sinh
Tìm lạc hoan thêm ngắn lại đời mình
Em tự chuốc nhục hình, rồi đánh mấtAi đành đoạn ruồng phụ em, Thị Đất ?
Chẳng vì em lụy đường mật, bùa yêu
Em lả lơi, dan díu, đến buông liều
Cho thỏa khát, thỏa mê điều chóng vánh ?Em cứ tưởng mình sẽ nên thần thánh
Sẽ long lanh, lóng lánh ánh vinh quang
Có ngờ đâu là ảo mộng kinh hoàng
Một hồng nhan nay tàn hoang, tang tócQuá đỗi phụ tình sao em không buồn khóc
Để Người Tình mãi trằn trọc, nhớ nhung
Xót thương em phút dại dột điên khùng
Xa càng xa, dường nghìn trùng xa cáchTiếng í ới, “Thị Đất ơi Thị Đất”
Vẳng tự chín tấng, xuống tận dương gian
Tiếng Đấng Hóa Công, tiếng của Tình Quân
Em có nghe không, Lời tình réo gọi…Từ Be-lem ánh huy hoàng chiếu rọi
Em qua rồi ngày phận ẩm duyên ôi
Người yêu em xuống thấp tận chân đời
Mong nối lại duyên tình Trời với ĐấtVui lên em, Thị Đất ơi Thị Đất
Tạ ơn Người vì Lòng Xót, Lòng Thương
Không để em riêng khổ lụy trăm đường
Người chia cùng em dặm trường rong ruổiMột tình yêu chừng si mê, mị muội
Nhưng là Tình Cứu Rỗi cuộc đời em
Thị Đất ơi, mau sám hối, tinh tuyền
Ra nghinh đón Đấng Tình Quân trở lại…ả giang hồ, 19-12-2016
Nhận xét góp ý