COI THƯỜNG
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mc 10:1-12 ≈ Mt 19:1-9; Lc 16:18]
Mỗi một cây có cả ngàn chiếc lá
Thế giới này cây cối biết bao nhiêu
Không thể nào ước tính số cây cối
Thế mà chẳng có hai lá giống nhau
Với con người thì cũng y như vậy
Trời sinh tính dù cha mẹ sinh con
Chẳng bao giờ có hai người hợp tính
Nên phải nhịn và phải thứ tha luôn
Vì “cái tôi” mà người ta ích kỷ
Lỗi tại ai chứ không phải tại tôi
Ai cũng nhận mình là người có lý
Nên ly thân, ly hôn, tất nhiên thôi
Xưa Mô-sê cho người ta ly dị
Bởi con người lòng dạ chai cứng rồi
Hôn nhân là điều Thiên Chúa phối hợp
Cấm phân ly, phải gắn bó suốt đời
Khi yêu nhau thấy cái gì cũng đẹp
Cưới nhau rồi thì chê nọ, trách kia
Chắc chắn cơm không bao giờ bằng phở
Tại sao khi thất thế lại quay về?
Tự chọn nhau sao bây giờ ruồng rẫy?
Lời thề hứa hôn nhân bị phá tan
Ki-tô hữu mà coi thường bí tích
Là coi thường chính Thiên Chúa toàn năng
Nhận xét góp ý