HÀO NHOÁNG
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mc 11:11-26 ≈ Mt 21:12 -19; Lc 19:45 -48; Ga 2:13-22]
Chúa Giê-su rảo mắt nhìn mọi sự
Và bởi vì thời giờ đã muộn màng
Thấy đàng xa có cây vả tốt lá
Ngài đến xem có được trái nào không
Khi lại gần, Ngài không tìm được quả
Mà chỉ thấy lá xanh um tùm thôi
Ngài lên tiếng mà nguyền rủa cây vả:
“Sẽ chẳng còn ai ăn trái của ngươi”
Vào Đền Thờ, Ngài lại thấy xốn mắt
Vì người ta đang mua bán với nhau
Ngài lật bàn của những người đổi bạc
Và xô ghế những kẻ bán bồ câu
Thượng tế và kinh sư nghe thấy vậy
Họ tìm cách để giết Đức Giê-su
Những kẻ xấu luôn luôn sợ sự thật
Không hề muốn ai biết mình gian tà
Người thời nay có lắm chiêu nhiều kế
Nhìn bề ngoài thấy có vẻ tốt lành
Nhưng thực chất không phải là như thế
Mà chỉ là cách bày vẽ lưu manh
Nhà thờ là nơi cầu nguyện, phụng vụ
Mà có nơi bày vẽ kiểu bất thường
Viện có là tổ chức cho trọng thể
Với hình thức lòe loẹt chẳng nghiêm trang
Mới buổi sáng Chúa nguyền rủa cây vả
Chiều ngang qua thấy nó đã chết khô
Ngài bảo rằng hãy tin vào Thiên Chúa
Tin càng mạnh càng có điều diệu kỳ
Xin mà tin thì sẽ được như ý
Khi cầu nguyện, nếu có chuyện bất bình
Hãy rộng lòng mà tha thứ cho họ
Cha trên trời cũng tha tội cho mình
Làm việc gì phải thật lòng, nghiêm túc
Không làm vì điều nọ hoặc sự kia
Tin và làm để gom công tích đức
Chứ không để hào nhoáng với người ta
♥ ✝ ♥
Nhận xét góp ý