Chút se lạnh buổi đầu Đông
Len vào tận ký ức buồn xưa xa
Rưng rưng kỷ niệm ngu ngơ
Rêu xanh nỗi nhớ, hoang vu cõi lòng
Đâu rồi hò hẹn chờ mong
Mà hình như vẫn ngóng trông mơ hồ
Thấy mình bất chợt ngẩn ngơ
Vắt kiệt nỗi nhớ trào thơ tình buồn
VIỄN ĐÔNG
Nhận xét góp ý