Nức hương duyên
“Người tôi yêu là khóm móng rồng
trong vườn nho Ên Ghe-đi.” (Dc 1,14)Tình trải Ý theo Tứ thơ phiêu lãng
Ngắm cánh hoa đang hé nụ đón sương
Thanh khiết sao đóa ngọc bích thiên đường
Buông dáng liễu dưới trăng vàng lúng liếng.Diễm tuyệt quá gió reo cũng im tiếng
Lặng cả hồn trước vẻ đẹp thanh sơ
Những đường duyên óng mượt dải nhung tơ
Đương tha thướt dưới ánh trăng huyền ảo.Từng nét thơ óng trân châu ngọc bảo
Lóng lánh tình mượt từng cánh trinh nguyên
Sắc khiết trong mà thơm nức hương duyên
Tỏa vầng sáng ngợp hào quang đức hạnh.Cả đất trời không hoa nào khôn sánh
Nét dịu dàng ươm từng cánh hoa xinh
Dáng thanh tao vươn trong Ánh Bình Minh
Hương thanh khiết khi Gió thơm lên nhụy.Ôi đóa hoa của Càn Khôn tuyệt mỹ
Được giữ gìn vô nhiễm đẹp nhường bao
Ánh khiêm cung mà sáng vượt ngàn sao
Từ muôn thuở đến muôn đời muôn kiếp.Hoa là duyên của Tình Yêu Thần Hiệp
Ấm Nắng trời mọng ướt cả Sương đêm
Trong Gió mát hoa say giấc êm đềm
Thả hồn thơ trong bình an tín thác.8/8/2016 Song Lam
Nhận xét góp ý