MỘT NGỤM THƠ
GÃ TUẦN PHIÊN
lão không có bánh dâng đời
cũng không có rượu mời người nhâm nhi
….
già rồi chẳng biết làm chi
ngày thì cô vắng, đêm thì bơ vơ
túp lều mục tử xác xơ
giường nằm lão bộc bên bờ tử sinh
đôi khi mình thẹn với mình
một thời trai trẻ linh đinh khốn cùng
đổ thừa cho vận mệnh chung
làm đâu ăn đó, mịt mùng tương lai
nuôi nhau qua bữa, qua ngày
đủ là hạnh phúc không ai sánh bì
cho đi theo tháng ngày đi
chẳng màng giữ lại chút gì làm riêng
may còn một mái tranh nghiêng
trống trên, dột dưới, cột kiềng mục chân
bằng lòng để được nương thân
vài ngày còn lại dương trần, chẳng sao
may còn một khát, một khao
đứng lên, ngồi xuống, ra vào làm thơ
tạ ơn trời đất nối bờ
đã nuôi lão sống đến giờ thảnh thơi
một ngụm thơ, mời người xơi
cũng là nước mắt, mồ hôi trên đồng
cũng là lễ vật hiệp thông
với Thân Tan Nát, với Máu Hồng tuôn rơi…
một ngụm thơ, mời người xơi…
gã tuần phiên, 26-5-2016
Nhận xét góp ý