NIỀM HY VỌNG CHO NGƯỜI ĐAU KHỔ
BA CHUÔNG
Có đôi lúc tưởng mình là thánh nữ
Giữa đời thường đầy quỷ sứ kiêu căng
Có đôi lúc cho mình tự siêu thăng
Giữa trần gian lặng chìm trong đáy bụi
Ai dám nói tên vàng trên đỉnh núi
Là chắc mình sẽ hiện hữu muôn năm
Còn ai kia trong khốn khổ tối tăm
Sẽ vạn thuở u trầm trong hư huyễn
Ai dám nhận mình toàn chân toàn thiện
Giữa ta bà thay biến cõi nhân sinh
Còn ai kia cũng một đám lưu linh
Là đốn mạt, là tội tình hèn mọn
Ai dám biết phúc vinh nào cao trọng
Cho tiền tài, cho danh vọng, phù vân
Ai dám xua kẻ đói khổ cơ bần
Xuống vực thẳm chôn thân đời bi tráng
Em vẫn tin đời mình dù một thoáng
Cũng hồng ân rực rạng ánh tình thương
Người khổ đau đã mở cửa thiên đường
Cho ai mãi khiêm nhường trong đau khổ
Có nghe không tiếng hò reo tay vỗ
Tung hô Người, Đấng Cứu Độ trần gian
Đang bay lên từ cõi đất tân toan
Thắp hy vọng cho đoàn người đau khổ…
Ba Chuông, 02-05-2016
Nhận xét góp ý