LỘNG HÀNH
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mc 11:11-26 ≈ Mt 21:12-17, 20-27; Lc 19:45-48; Ga 2:13-22]
Rời khỏi Bê-ta-ni-a hôm đó
Chúa Giê-su cảm thấy đói trong lòng
Thấy đàng xa cây vả tốt quá chừng
Ngài đến xem có được trái nào không
Nhưng không trái, mà chỉ thấy toàn lá
Bất ngờ Ngài lên tiếng bảo cây vả:
“Muôn đời chẳng ai ăn trái của mày!”
Sáng hôm sau, đi ngang cây vả này
Nó đã bị chết khô tận gốc rễ
Từ chuyện đó, Ngài nói với môn đệ
Về đức tin quan trọng như thế nào
Chỉ cần bằng hạt cải, chẳng lớn đâu
Nhưng có thể dời núi đồi, lấp biển
Cứ vững tin khi dâng lời cầu nguyện
Ắt sẽ được như ý muốn mà thôi
Nếu có chuyện bất bình với một ai
Hãy rộng lòng mà tha thứ cho họ
Đến Đền Thờ, Chúa bước vào trong đó
Thấy người ta làm mất vẻ tôn nghiêm
Họ buôn bán và trao đổi bạc tiền
Ngài xua đuổi những kẻ đang mua bán
Nhà Thiên Chúa gọi là Nhà Cầu Nguyện
Mà bị hóa nơi thảo khấu lộng hành
Các thượng tế, kinh sư rất bực mình
Thế nên họ tìm cách để giết Chúa
Nhận xét góp ý