KHÚC NHẠC ĐỜI
TRẦM THIÊN THU
Mỗi dấu chân như là một nốt nhạc
Mãi trải dài suốt cuộc đời nhân gian
Cứ âm vang nốt sướng, khổ, vui, buồn
Theo thủy triều, theo từng cơn mưa, nắng
Khi êm ả, ồn ào, rồi vắng lặng
Khi dồn dập, khi nhẹ nhàng, du dương
Nhạc bảy nốt, tình bảy dạng hòa chung
Giai điệu buồn – vui, bổng – trầm, trưởng – thứ
Mỗi cuộc đời có thể sướng hay khổ
Như phần cứng được mặc định sẵn rồi
Như phần mềm là nước mắt, nụ cười
Do chính mình được tự do cài đặt
Đời buồn, vui cũng vẫn là khúc nhạc
Khúc nhạc buồn thường là khúc nhạc hay
Khúc nhạc vui nghe rồi lại quên ngay
Chuyển hợp âm khéo léo là nghệ thuật
Tựa hồ chiên lạc lối cứ phiêu bạt
Hơn nửa đời lưu lạc kiếp tha phương [1]
Mãi loanh quanh mà xôi hỏng, bỏng không
Chẳng nên công trạng gì, thật tồi tệ!
Phận vô duyên, bao ước mơ dang dở
Cuộc đời con là khúc nhạc trầm buồn
Thân xác này chỉ một thoáng phù vân
Cái từ đất sẽ lại về với đất [2]
Bất đắc dĩ giang hồ phải dừng bước
Bước đường cùng không còn cách vần xoay
Cúi xin Chúa thương chút phận hèn này
Khoảng cuối đời, xin Mẹ thương nâng đỡ
Đêm 01-06-2023
[1] Tv 119:176.
[2] Hc 41:10-11.
Nhận xét góp ý