SÓNG BĂN KHOĂN
TRẦM THIÊN THU
Chiều buông nhạt nắng cuối trời
Miên man cảm giác bồi hồi thời gian
Dòng sông lặng lẽ bình an
Bởi vì sông chẳng hờn ghen với đời
Lòng người như tĩnh vậy thôi
Nhưng vẫn động hoài, chẳng có yên đâu
Bởi đời là cuộc bể dâu
Sóng băn khoăn vỗ sớm chiều chẳng ngơi
Giằng co ngày tháng suốt đời
Xác hồn hai nửa cứ chòi lẫn nhau [*]
Xác ngu nên khiến hồn đau
Cầu xin Thiên Chúa ban nhiều hồng ân
[*] Rm 7:19 & 21 – “Sự thiện tôi muốn thì tôi không làm, nhưng sự ác tôi không muốn, tôi lại cứ làm. Khi tôi muốn làm sự thiện thì lại thấy sự ác xuất hiện ngay.”
Nhận xét góp ý