NƯỚC ƠI!
TRẦM THIÊN THU
Nhìn trời, ngó đất, thở dài
Bần thần chợt gọi “nước ơi!” mà buồn
Mùa hè hạn hán nước nguồn
Mua từng giọt nước, tốn tiền, khổ thêm
Gian nan cuộc sống ưu phiền
Lo ngang, lo dọc, ngày đêm nhọc nhằn
Xin trời ban xuống mưa nguồn
Cho dân bớt khổ tháng năm kiếp người
Băn khoăn ngó đất, nhìn trời
“Nước ơi!” – gọi mãi bao lời nỉ non
Mong chờ nước mát thiên nhiên
Lại buồn đất nước giữa miền Tháng Tư
Cuộc đời hai nửa thực – hư
Bao giờ mới hết ngẩn ngơ kiếp này?
Cầu xin Thiên Chúa ra tay
Cứu dân Việt thoát những ngày gian truân
Cầu xin Đức Mẹ từ nhân
Thương đoàn con cái nơi miền Việt Nam
Nhận xét góp ý