BIẾN ĐỘNG
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mc 4:35-41 ≈ Mt 8:23-27; Lc 8:22-25]
Cuộc đời này luôn có những biến động
Khiến con người cảm thấy sợ không ngơi
Thế cho nên chẳng mấy khi bình an
Thấy đời tĩnh mà luôn như biển động
Ngày hôm ấy, khi hoàng hôn buông xuống
Chúa bảo các môn đệ sang bên kia
Các môn đệ dùng thuyền chở Ngài đi
Cùng theo Ngài có những thuyền khác nữa
Trận cuồng phong bỗng nổi lên mạnh quá
Sóng dâng cao làm nước ập vào thuyền
Trong khi đó, Chúa vẫn nằm ngủ ngon
Phía đàng lái, Ngài dựa đầu mà ngủ
Các môn đệ hoảng hốt vì thấy sợ
Họ la lên: “Thầy ơi, chết mất thôi
Mà tại sao chẳng lo gì, Thầy ơi?”
Ngài thức dậy, đe gió, khiến biển lặng
Chúa lên tiếng như một lời trách mắng
“Sao nhát thế? Sao chưa có lòng tin?”
Các ông sợ và nói với nhau liền:
“Đây là ai mà gió, biển tuân lệnh?”
Lạy Thiên Chúa, Đấng uy quyền chí thánh
Xin tha thứ vì chúng con kém tin
Miệng nói hay mà hành động quá hèn
Xin Ngài thương và gia tăng tín lực!
Nhận xét góp ý