NIỆM KHÚC MÙA THU
TRẦM THIÊN THU
Vạt nắng vàng nhạt nhòa theo ngày tháng
Lá úa màu nhắc nhở phận thế nhân
Đời ngắn dần theo dòng chảy thời gian
Như bóng câu qua song cửa vụt mất [1]
Luôn nhớ thời đói kém khi dư dật
Chớ quên thuở khốn cùng lúc giàu sang [2]
Đời thế tục cứ canh cánh trong lòng
Nợ phong trần lẽ đương nhiên phải trả [3]
Đừng hống hách kiêu căng giống con thỏ
Hãy khiêm nhường cố gắng như con rùa
Đừng vội khen kẻ chạy nhanh, chạy xa
Chớ coi thường người cẩn thận đi chậm
Là bụi tro nhưng tham vọng nhiều lắm
Không dễ gì kiềm chế dục vọng đâu
Nét Mùa Thu đẹp như khúc ca dao
Là khúc ru thương kiếp người đau khổ
[1] Kn 2:5.
[2] Hc 18:25.
[3] Hc 40:1.
Nhận xét góp ý