NHÌN LÊN CAO
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Ds 21:4-9 và Ga 8:21-30]
Đời thường nhiều nỗi khổ đau
Giống như đá nặng phải đeo lữ hành
Tội như rắn độc hại mình
Cầu xin thoát khỏi nỗi kinh hoàng đời
Dân xưa phải khổ tơi bời
Bởi vì chẳng chịu nghe lời Chúa khuyên
Họ kêu trách Chúa liên miên
Mô-sê cũng bị trách luôn, chẳng từ
Chúa cho rắn độc bò ra
Nên dân cầu cứu Mô-sê giúp dùm
Rắn đồng phải đúc, treo lên
Nhìn lên rắn đó, khỏi liền vết thương
Rắn xưa là rắn bằng đồng
Nhưng là liệu pháp khác thường cứu dân
Chúa Giê-su rất từ nhân
Chữa xác, cứu hồn những kẻ tin yêu
Thập hình Ngài bị giương cao
Người ta đấm ngực, cúi đầu ăn năn
Biết Ngài là Đấng toàn năng
Đấng Hằng Hữu, Đấng ở cùng Chúa Cha
Ai nhìn lên Thánh Giá kia
Vững lòng tín nguyện được tha thứ liền
Thành tâm xin chỉ một lần
Mà Đi-mát trở thành dân Nước Trời [*]
Nhìn lên Thiên Chúa Ngôi Hai
Tín nguyện suốt đời, Ngài chẳng bỏ đâu!
[*] Dimas hoặc Dismas, kẻ trộm lành bị đóng đinh với Chúa Giêsu.
Nhận xét góp ý