THÓI NGÔNG CUỒNG
TRẦM THIÊN THU
Chuyện gì đến sẽ đến
Dù có muốn hay không
Như nước trong hay đục
Vẫn chảy xuôi dòng sông
Càng ngày càng gần tới
Sắp sửa dịp Lễ Lều
Chúa cũng đi dự lễ
Nhưng chẳng công khai đâu
Người ta nhìn thấy Chúa
Họ xì xầm với nhau
Rằng ông này đích thực
Họ tìm giết bấy lâu
Có kẻ thì lại nói
Ông ta nói công khai
Họ chẳng bảo gì cả
Chắc là nhận ông rồi
Ba bà thì bốn chuyện
Tám ông, chín vấn đề
Hết chuyện to, chuyện nhỏ
Hết chuyện gần, chuyện xa
Chúa biết rõ lòng họ
Lúc giảng, Ngài nói to:
“Các ông đã biết rõ
Tôi từ đâu đến ư?”
Chắc chắn không phải thế
Ngài đến không tự mình
Đấng đã sai Ngài đến
Đấng chân thật, hằng sinh
Họ nghe Ngài nói vậy
Nên bực mình, ngứa tai
Họ bàn nhau cách bắt
Nhưng chẳng dám ra tay
Giờ của Ngài chưa đến
Đừng hiếu chiến viển vông
Ác độc sinh mù quáng [*]
Bởi vì thói ngông cuồng
[*] Kn 2:21 – “Vì ác độc mà chúng ra mù quáng.”
Nhận xét góp ý