NGHE NHẠC KHÔNG LỜI
TRUYỆN NGẮN
Sinh nhật của một quan chức lớn nên khách mời cũng toàn là những người vị vọng. Các tiết mục văn nghệ được trình diễn trong bữa tiệc. Một người cho ý kiến: “Vì trong bữa tiệc hôm nay có sự hiện diện của một người là cha của cậu bé được giải nhất trong cuộc thi chơi piano với nhạc không lời năm nay. Để giúp vui cho tiệc mừng sinh nhật hôm nay, xin mời cha cậu bé gọi điện cho người đưa cậu bé đến đây trình diễn.” Mọi người đều vỗ tay hưởng ứng. Cha cậu bé đã ngà ngà rượu nhưng vẫn lấy làm hãnh diện gọi điện về gia đình nói đứa con tới. Nhà ông ta không xa đó bao nhiêu nên khoảng 15 phút sau cậu bé đã có mặt. Cậu bé chơi một bài cổ điển của Beethoven không được hay và nhịp nhàng cho lắm nhưng người ta vẫn vỗ tay vang rền sau khi cậu ta kết thúc phần trình diễn. MC xin ý kiến của ngài chủ nhà, tức ngài quan chức lớn cho ý kiến. Dù chẳng am tường âm nhạc gì mấy, ông ta đứng lên với vẻ trịnh trọng: “Qua nhạc phẩm, có lúc tôi nghe được tiếng sóng gió, bão bùng, có lúc tôi nghe được tiếng chim hót ngọt ngào… Xin một chàng pháo tay nữa cho thần đồng âm nhạc.” Sau đó là chính vị giám khảo đã từng chấm điểm trong cuộc thi, không thể nói khác đi: “Vâng! Như chúng ta vừa nghe ngài chủ nhà nhận xét. Đúng là bài nhạc có lúc ầm ĩ như bão táp mưa xa, có lúc nhẹ nhàng thơm hương hoa cỏ mùa xuân…” Cứ thứ tự như vậy, những vị khách biết nhạc cũng như không biết nhạc tâng bốc thần đồng âm nhạc cũng như các thính giả đến tận trời mây. Đang khi đó, cậu bé bước đến gần bố nói nhỏ vào tai: “Bố ơi! Con chơi hay thật không? Tại anh P. nói con đi thay thế. Anh ấy đang nằm sốt ở nhà.” Ông bố giựt mình tỉnh rượu nhận ra đây là thằng con sinh đôi thứ hai của ông. Đứa chơi nhạc giỏi đang nằm bệnh ở nhà.
Dân Chài
Nhận xét góp ý