HẠT BỤI HỒNG
Mùa lá trên cành xanh xao vàng vọt
Con vẫn đi tìm bèo bọt đời con
Dẫu biết tàn hơi kiệt sức mỏi mòn
Mà chưa thỏa chút mộng vàng hư ảo
Chiều xuống vội, chẳng hay mình ngơ ngáo
Phách tàn hoang, hồn vô đạo nghênh ngang
Cứ tưởng đâu đây còn ánh huy hoàng
Thời hảo hớn, thuở hùng anh ngày ấy
Ôi viễn ảnh điêu tàn còn chưa thấy
Hoài công bay ngễnh ngãng mấy lời hoa
Đóa phù dung chưa ngộ ánh chiều tà
Lòng vô ý giữa bao là mê muội
Ai nhớ chi chuyện dài tên với tuổi
Có còn chăng một thoáng vội đùa dai
Vỡ lẽ ra một gánh bội bi hài
Cười với khóc cứ miệt mài thay biến
Con có biết cuộc người là linh hiển
Giữa vô vàn điều huyền nhiệm lung linh
Chỉ khi yêu, đến tàn tận đời mình
Mới thấu tỏ nghĩa tử sinh là một
Mùa lá trên cành xanh xao vàng vọt
Còn tìm chi chút bèo bọt hư danh
Ngước mắt lên nhìn về phía cao xanh
Nhìn cho thấy bụi phàm trần bay bổng
Có phải con, hạt bụi hồng sinh động
Mầu nhiệm “tiêu tan” nên sự sống thiên thu
gã tuần phiên, 07-8-2019
Nhận xét góp ý