BẾN ĐỖ BÌNH YÊN
“Phúc cho những ai có tinh thần nghèo khó, vì Nước Trời là của họ…..” (Mt 5, 1-12a)
Dẫu mái tranh hay lâu đài đồ sộ
Có nơi nào là bến đỗ bình yên
Ngày trần gian niềm khắc khoải triền miên
Đêm thế tục nỗi ưu phiền lẩn quẩn.
Bao hảo hớn rồi lưng tưng ngủng ngẳng
Lắm anh hào cũng lất khất ngu ngơ
Thuở hồng nhan chóng vánh đến bất ngờ
Thời mỹ lệ phôi phai chừng không tưởng
Can đảm nhé! Tiếc chi mà ngập ngượng
Mỗi phút đời thêm khiêm nhượng từ bi
Biết mình đi, hãy thương xót mình đi
Giờ tàn tận, giây từ ly đang tới
Niềm hạnh phúc miền thiên thu đón đợi,
Ai khát khao trời đất mới huyền siêu
Giã phù hoa tìm diệu vợi hương yêu
Rất thanh khiết giữa muôn chiều cát bụi
Cõi trường sinh vĩnh hằng bên kia núi
Chờ đón người lầm lũi giữa tân toan
Vòng tay ôm, nụ hôn ấm, bình an
Lời Sáng Thế trao triều thiên bát phúc
Ngợi khen Chúa, dâng ngàn lời hoan chúc
Sống trong Ngài là mơ ước triền miên
Chỉ nơi Ngài là bến đỗ bình yên
Cùng thần thánh hát vang niềm cảm tạ
Gã Tuần Phiên, 23-10-2017
Nhận xét góp ý