Thứ Tư tuần 4 mùa Thường Niên
Lm. Dân Chài
1 Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê nhà và các môn đệ cùng theo Người.
2 Đến ngày Sabbat, Người vào giảng trong hội đường, và nhiều thính giả sửng sốt về giáo lý của Người, nên nói rằng: “Bởi đâu ông này được như vậy? Sao ông được khôn ngoan như vậy? Bởi đâu tay Người làm được những sự lạ thể ấy? 3 Ông này chẳng phải bác thợ mộc con bà Maria, anh em với Giacôbê, Giuse, Giuđa và Simon sao? Chị em ông không ở với chúng ta đây sao?” Và họ vấp phạm vì Người.
4 Chúa Giêsu liền bảo họ: “Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê hương, gia đình họ hàng mình”.
5 Ở đó Người không làm được phép lạ nào, ngoại trừ đặt tay chữa vài bệnh nhân, 6 và Người ngạc nhiên vì họ cứng lòng tin. Người đi rảo qua các làng chung quanh và giảng dạy.
Chia sẻ:
- Vẻ bề ngoài mới lạ, sự hào nhoáng làm tô thêm sự thu hút của những con người danh tiếng. Từ một người giản dị, nghèo thi thố được một giải tiếng hát hay nghệ thuật nào đó, sau đó được tô vẻ thêm bởi quần áo thời trang, trang điểm, kiểu tóc, các thứ hàng hiệu làm nổi bật thêm cho một siêu sao. Thực chất vẫn là con người cũ, khả năng vẫn có trước nhưng đã được lăng-xê thêm.
- Chúa Giê-su vẫn chính là Chúa mặc lấy xác phàm. Quyền năng của Ngài được thể hiện, nhưng sự bình dị, giản đơn của Ngài lẫn gia đình Ngài vẫn còn đó. Không chỉ dân làng quê của Ngài, mà rồi cả nước Israel cũng biết xuất xứ nghèo hèn của Ngài để họ cứng lòng, chối từ và kết án Ngài.
Cầu nguyện: – Xin cho chúng con đừng đánh giá, nhận xét nhau bằng vẻ bề ngoài. Đừng phô trương thanh thế bằng những gì tô vẽ thêm bề ngoài, bằng hối lộ, mua quyền mua thế, nhưng phải bằng chính thực lực và tình yêu chân chính. Amen.
Nhận xét góp ý