THƠ NHẠC
Chúa làm những việc phi thường
Nghĩa là chẳng giống người thường, Chúa ơi!
Chúa nêu gương tốt cho đời
Tâm phục khẩu phục, người người noi theo
Chúa vừa giàu lại vừa nghèo
Đời Ngài thơ nhạc sớm chiều đáng mơ!
Còn con cũng nhạc cũng thơ
Nhạc, thơ nhà Đạo đúng là… “vô lương”
Phải chăng con hóa bất thường
Hay là con quá tầm thường, vô duyên?
TRẦM THIÊN THU
THIÊN CHÚA TỪ BI
Dẫu biết đời con chẳng đáng gì
Nhưng con tin tưởng Chúa từ bi
Chúa Trời chấp tội đâu ai rỗi
Nhân thế ăn năn vững bước đi
Quá khứ hoang đàng xin giã biệt
Giờ đây tín thác Chúa vân vi
Con xin đáp lại Tình Yêu Chúa
Dẫu biết tình con chẳng đáng chi
TRẦM THIÊN THU
TÌM LẠI LỜI KINH
Có lời kinh đánh mất lúc đi đường
Chưa tìm được nên lòng thấy hiu quạnh
Tôi bước vội, không nhìn người bất hạnh
Vì quên mất dụ ngôn của yêu thương
Chuông nhà thờ vọng ngân thức tỉnh lòng
Gọi hồn về suối nước trong dịu mát
Chuông từng hồi giục giã lời tha thiết
Như giữ lại trong tim tình yêu thương
Hoa bác ái nở đẹp sắc vô thường
Cho cuộc đời rạng rỡ nét thánh thiện
Mong cửa lòng đừng bao giờ khép kín
Kinh yêu thương nở đẹp suốt bốn mùa
TRẦM THIÊN THU
TÌNH CHÚA MIÊN TRƯỜNG
Tình Ngài là ánh thái dương
Soi sáng con đường ngày tháng trần gian
Đường đời dẫu lắm thăng trầm
Tình Ngài soi sáng con tìm về ngay
Trăng rằm tỏa sáng Tình Ngài
Dẫn con thoát khỏi đắng cay mê lầm
Tình Ngài là suối hồng ân
Con không lo sợ dẫu buồn hay vui
Tình Ngài – chân lý muôn đời
Trọn niềm thương xót, yêu ai đến cùng
Ân tình Thiên Chúa miên trường
Con xin cảm tạ, một lòng kính tin
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý