VƯỢT QUA
HỒ GIANG A
Con đi qua mùa gió loạn
Ngã nghiêng cuộc đời, lơ lãng tình phai
Lời chua xót, tiếng chê bai
Như búa như đinh vào tai vào óc
Gian nan không hề bật khóc
Khổ đau chẳng làm tang tóc niềm tin
Càng đau đớn, lắm trung trinh
Nguyên vẹn thủy chung mối tình nhiệm lạ
Con đi qua chiều đói lả
Phất phơ tàn thu, rệu rả tàn đông
Bên này biển, bên kia sông
Xa tắp xa kia vườn hồng rực rỡ
Cô đơn chừng như vụn vỡ
Giá băng cõi lòng cứ ngỡ tàn hoang
Càng hư nát, có chứa chan
Hy vọng xanh lên đẹp ngàn hạnh ngộ
Con đi qua đồi máu đổ
Thoảng hương ân tình cứu độ trần gian
Cho nhân thế, cả cho con
Hiểu nghĩa vượt qua để còn hiện hữu…
ả giang hồ, 02-6-2015
Nhận xét góp ý