CHÚA ĐỌC THƠ CON
Con vỗ ngực xưng mình là thi sĩ
Chỉ có thơ con mới đẹp ý, đẹp vần
Chê thơ người ta câu, chữ, ý, chưa ăn
Chỉ cần đọc một lần, không đọc nữa
Chiều hôm qua đem bài thơ dâng Chúa
Chúa xem rồi, Chúa hỏi của ai đây
Con rất mừng vội vã giơ hai tay
“Của con đó, con là thi sĩ đó!”
Chúa nhìn con, rồi quay đi chắng ngó
Chẳng khen, chẳng chê, chẳng nói câu nào
Ít nữa là cũng hỏi được “Tại sao?”
Hoặc: “Tại sao con làm thơ hay thế?”
Quỳ rất lâu, rất buồn Người xử tệ
Thà hỏi đi, rồi con kể cho nghe
Bao nhiêu ý tình con thực muốn khoe
Thinh lặng thế, thôi con về, cụt hứng
Bước bâng khuâng, đêm sầu dâng ngập ngựng
Nghe có lời thầm đang vọng trong tâm
Con muốn làm thi sĩ có tiếng tăm?
Chúa chỉ muốn tấm chân tình dâng Chúa
Bởi con chưa bao giờ “làm thơ với Chúa”
Chúa thì chẳng cần “làm thơ cho Chúa” đâu con
“Làm thơ cho Chúa” hay mượn Chúa đánh bóng con?
Hãy trả lời đi! Đừng mong làm thi sĩ
Con hãy mong sao chu toàn thánh ý
Sống trong Nguồn Thơ Tuyệt Mỹ, của con
ả giang hồ, 02-4-2014
Nhận xét góp ý