TIẾC GÌ MỘT TAY VỚI, TIẾC GÌ MỘT KHẼ CHẠM
PM. Cao Huy Hoàng
https://www.youtube.com/watch?v=VijLow5x9w4
31/01 THỨ BA TUẦN 4 THƯỜNG NIÊN
Hr 12,1-4; Mc 5,21-43.
“Hỡi em bé, Ta bảo em hãy chỗi dậy”.
Cái khẽ chạm vào gấu áo Chúa Giê-su cùng với lòng tin mãnh liệt, đã chữa lành người đàn bà bị bệnh băng huyết mười hai năm qua. Bàn tay quyền năng của Chúa Giê-su đưa ra nắm lấy bàn tay em bé đang chết, đã làm cho em bé sống lại. Hoá ra, chạm đến Chúa Giê-su, là chạm đến Thiên Chúa quyền năng và giàu lòng thương xót. Chạm đến Chúa Giê-su, chúng ta đã không mất gì, nhưng lại còn được tất. Mạnh dạn chạm đến Chúa Giê-su khi bất hạnh bất an, chúng ta không có gì khiếp hãi, mà tâm hồn lại hân hoan vì hạnh phúc bình an. Chúa Giê-su muốn chúng ta chạm tới Người, và cũng muốn chúng ta bằng lòng để tay Người chạm tới, để Người thông truyền sức sống của Người.
Thực ra, tay chúng ta chưa kịp với tới Người, thì Người đã vội vàng nắm níu chúng ta lên. Lời khấn xin còn nghẹn ở trong lòng, chưa kịp thành lời trên môi, trên miệng, thì Người đã nghe, đã thấu nỗi lòng và đáp tiếng xót thương vô biên vô lượng!
Thế thì, ta tiếc gì một cái với tay tới Người? Chỉ sợ là tay ta chưa rảnh vì còn đang với tới những thứ vật chất chóng vánh hão huyền. Tiếc gì mà không bằng lòng để tay Người chạm tới? Chẳng là vì ta chưa đủ tin vào quyền năng và lòng xót thương của Người, lại quá tin vào những cái bóng ảo phù du đó sao?
Chúa Giê-su vẫn còn ở lại đây nơi Lời Tin Mừng của Người. Ai lắng nghe và thực hành Lời Người dạy, ấy là người đang tay với tới Người, đang chạm tới Người, ấy là người bằng lòng để bàn tay xót thương của Người thông truyền sức sống thần linh.
Ước gì các gia đình bằng lòng để cho Lời Người thấm sâu vào những nghĩ suy, vào lời nói, vào cử chỉ hành động của mỗi người, để cả nhà được sống trong bình an hạnh phúc với Người.
Lạy Chúa, xin cho các gia đình tin cậy mến Chúa, lắng nghe và sống Lời Chúa, để Chúa luôn hiện diện trong đời. Amen.
Nhận xét góp ý