VỐN DĨ
TRẦM THIÊN THU
Vốn loài phải chết – thế nhân
Không sâu tư tưởng, luận bàn chẳng xuôi [1]
Mà phàm nhân vẫn dương oai
Ngông nghênh ảo tưởng, lạc loài ngu si
Xác thân đất cát dễ hư
Khiến hồn trĩu nặng ưu tư bao điều [2]
Khiến tinh thần cũng xuyến xao
Băn khoăn nhiều thứ, lao đao tháng ngày
Một lần ở thế gian này
Một lần rời bỏ, hết cay đắng đời
Xin mau phù trợ, Chúa ơi!
Thương tình cứu độ kiếp người khổ đau
[1] Kn 9:14 – “Chúng con vốn là loài phải chết, tư tưởng không sâu, lý luận không vững.”
[2] Kn 9:15 – “Thân xác dễ hư nát này khiến linh hồn ra nặng, cái vỏ bằng đất này làm tinh thần trĩu xuống vì lo nghĩ trăm bề.”
[3] Tv 40:14 – “Lạy Chúa, xin thương tình cứu con, muôn lạy Chúa, xin mau phù trợ!”
Nhận xét góp ý