RUN SỢ
[Niệm ý Mt 10:24-33 ≈ Lc 12:2-9]
Có bao điều đáng sợ
Giữa cuộc sống trần gian
Ác nhân như ác quỷ
Thấy mà sợ phát run
Sự dữ thật dáng sợ
Nhưng là phần thế gian
Còn đáng sợ hơn nữa
Khi linh hồn khiếp run
Thế gian hại phần xác
Không thể hại linh hồn
Chúa là Đấng quyền phép
Mới đáng sợ, đáng run
Đời vui buồn, sướng khổ
Người ta bảo hên – xui
Thật ra là Ý Chúa
Tóc cũng đếm rạch ròi
Đừng vội vàng chê trách
Khi thấy ai kém mình
Đời có xuôi, có ngược
Ý Chúa vẫn phân minh
Ai cũng là con Chúa
Có một giá trị riêng
Chẳng ai hơn hoặc kém
Chúa tiền định, quan phòng
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý