NGƯỜI ĐÃ MẤT TRÍ
PM. Cao Huy Hoàng
Mc 3:20-21
“Người đã mất trí” (Mc 3, 21)
Những thân nhân của Chúa Giê-su nói: Người đã mất trí, là bởi vì họ thương Người không biết nghĩ đến sức khỏe bản thân mình, một chỉ lo cho mọi người. “Người đã mất trí”, thiết tưởng, là một câu “trách yêu” rất thường tình và chân tình của những người trong gia đình, nói lên sự lo lắng đáng quý cho nhau về phần xác. “Người đã mất trí”, có khác gì câu trách yêu của Mẹ Maria khi tìm lại được con trong đền thờ: “Con ơi, sao con lại xử với cha mẹ như vậy? Con thấy không, cha con và mẹ đây đã phải cực lòng tìm con!”. Người đáp: “Sao cha mẹ lại tìm con? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao?”. Việc của Thiên Chúa, loài người không hiểu nổi!
Vâng, Chúa Giê-su đã đánh mất cái khôn ngoan của loài người, để sống theo sự khôn ngoan của Thần Khí Thiên Chúa. Phải dành tất cả ưu tiên cho việc Loan Báo Tin Mừng, cho việc cứu độ, cho hạnh phúc của mọi người, như thế là mất trí sao? Phải hy sinh cả thời giờ, tiền bạc, cái tôi địa vị, chức quyền, hy sinh cả những nhu cầu thiết yếu cho cuộc sống đời này, vì phần rỗi các linh hồn, như thế là mất trí sao? Không ít người vợ trách chồng, người chồng trách vợ sao chẳng lo chuyện cơm áo gạo tiền, làm ăn, sắm sửa cho bằng người, cho hơn người, mà cứ tận tụy cho việc đạo đức, việc tông đồ giáo dân. Không ít người xem việc sống đạo, việc bác ái, việc hy sinh, việc cho đi là dại dột. Cũng khá nhiều người trong gia đình không những không động viên, hỗ trợ người nhà mình sống đức tin, làm việc lành, lại còn ngăn cản, cấm đoán. Thực đáng tiếc! Ước gì mỗi chúng ta được ơn khôn ngoan đích thực theo thần khí của Thiên Chúa. Ước gì chúng ta được một chút mất trí của Chúa Giê-su.
Lạy Chúa, xin cho chúng con dành tất cả ưu tiên cho việc sống đức tin, đức cậy, đức mến Chúa yêu người. Amen.
Nhận xét góp ý