VINH DỰ ĐƯỢC SAI ĐI
PM. Cao Huy Hoàng
15/7 CHÚA NHẬT 15 THƯỜNG NIÊN.
Mc 6,7-13.
“Người bắt đầu sai các ông đi” (Mc 6, 7)
Được sai đi là một vinh dự. Vinh dự vì được chính Con Thiên Chúa sai đi. Vinh dự vì được cộng tác với kế hoạch cứu rỗi của Thiên Chúa. Vinh dự vì được làm nhiệm vụ của chính Con Thiên Chúa, và như thế là, hẳn nhiên, phải xem việc sẽ phải chết như con Thiên Chúa cũng là một vinh dự. Chúa Giê-su muốn huấn luyện các môn đệ của người dần dần đi vào cuộc khổ nạn và cái chết vinh dự của Người, với niềm tin Phục Sinh và sự sống đời sau. Trước tiên là từ bỏ những ràng buộc của thế gian, vật chất, tiền bạc và các sự thụ hưởng mà tiền bạc mang lại. Kế đến là, vì danh Chúa, vì mở rộng nước Chúa, có thể và sẵn sàng khước từ luôn sự an ninh của cuộc sống trần gian. Và cuối cùng là chấp nhận cái chết đắng vì Tin Mừng, như Chúa đã yêu cho đến chết.
Mỗi chúng ta cũng đã được vinh dự được sai đi vào cuộc đời này. Mỗi người một hoàn cảnh. Mỗi người một cách được sai đi. Nhưng có hoàn cảnh nào, cách nào, thì cũng chung một huấn thị của Đức Giê-su là bắt đầu từ tinh thần nghèo khó. Nghĩa là, yêu mến Chúa trên hết mọi sự. Tín thác vào địa chỉ duy nhất là Thiên Chúa, trong Chúa Giê-su. Quả thực, nếu chúng ta không luyện tập tinh thần từ bỏ mọi sự thế gian, thì làm sao mà chạm tới sự thiện hảo. Bởi khi lòng mình còn để cho các sự tham lam danh vọng vật chất đời này nó quấn quýt, nó ràng buộc, thì khó mà sống được Tin Mừng, huống chi nói đến việc Loan Báo Tin Mừng. Hãy hỏi lại lòng mình đang yêu mến Chúa nhiều hơn, hay yêu mến tiền bạc của cải đời này nhiều hơn. Đừng để lòng mình rơi vào tình trạng mỗi ngày một lãnh cảm với Lời Chúa, với Thánh Thể, và với Tình Yêu Chúa.
Lạy Chúa, xin cho con biết quý chuộng hồng ân được sai đi, và sẵn sàng bỏ mọi sự mà tiến bước vì danh Chúa. Amen.
Nhận xét góp ý