XƯA SAO NAY VẬY
TRẦM THIÊN THU
Thời Nô-ê đã xảy ra rõ rệt
Thiên hạ ăn uống, cưới vợ, lấy chồng
Còn cho rằng ông Nô-ê điên khùng
Nắng chang chang mà đi đóng tàu thủy
Thiên hạ chợt hoảng hốt, la ó
Khi gia đình ông Nô-ê vào tàu
Mưa gió lớn khiến thiên hạ thét gào
Đại nạn hồng thủy tiêu diệt tất cả
Thời ông Lót cũng vẫn y như thế
Ăn uống, mua bán, xây cất, gieo trồng
Nhưng ngày ông Lót ra khỏi Xơ-đôm
Mưa lửa và diêm sinh tiêu diệt hết
Trong ngày của Con Người cũng không khác
Ở đâu cứ ở đó, chớ chuyển dời
Đừng lưu luyến vật chất của cuộc đời
Hãy ghi nhớ câu chuyện vợ ông Lót!
Muốn giữ mạng sống mình thì sẽ mất
Liều mất mạng sống mình thì bảo tồn
Một người được đem đi, một người còn
Hai ông hoặc hai bà cũng vậy đó
Môn đệ hỏi: “Thưa Thầy, ở đâu thế?”
Chúa liền nói với các ông điều này:
“Xác nằm đâu, diều hâu tụ đó ngay”
Một thực tế của loài người là vậy
Nhận xét góp ý