ĐIỆU SẦU MÙA VUI
“Ở Ra-ma, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ: tiếng bà Ra-khen khóc thương con mình và không chịu để cho người ta an ủi, vì chúng không còn nữa” (Mt 2:18)
Hân hoan mừng Chúa giáng sinh
Niềm vui chưa trọn đã thành nỗi đau
Bao gia đình phải ưu sầu
Hoan ca chợt hóa điệu sầu bi ai
Thánh Gia phải vội đi ngay
Belem chợt lạnh hơn ngày giáng sinh
Mùa vui chưa trọn an lành
Ai gieo tang tóc, vui thành sầu thương?
Bởi lòng ích kỷ bạo vương
Nhỏ nhen, hèn hạ, nổi xung hại người
Chỉ là con trẻ mà thôi
Cớ sao lại giết thỏa vui lòng mình?
Hê-rô-đê, kẻ yêu tinh
Cậy quyền, ỷ thế, an bình phá tan
Ngày nay tinh xảo Satan
Sát nhân rất khéo, giết từ phôi thai
Ác nhân hiện đại ngày nay
Coi thường sự sống, chẳng ai an toàn
Công bình, công lý chẳng còn
Thế nên dân chúng bất an từng ngày
Tiếng than khóc khắp đó đây
Nỗi oan còn đó, lạc loài tín nhân
TRẦM THIÊN THU
Lễ Các Thánh Anh Hài – 2017
Nhận xét góp ý