Mp3: MÙA QUANH NĂM

Lưu trữ tài liệu

Tháng Năm 2024
T2 T3 T4 T5 T6 T7 CN
« Tháng 4    
 12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  

Thống kê

Số lượt người đã ghé thăm web site này tính từ 6/2009:

Hanoi

ABRAHAM VIỆT NAM

Mai Nguyên Vũ
 
Ngoài bãi biển, hơn 100 chú bé đang nô đùa sau một ngày học hành vất vả. Một số đang đùa giỡn với sóng biển. Số khác đi dạo hóng mát dọc bãi cát. Số còn lại chia thành hai phe tranh nhau quả bóng dưới quyền điều khiển của trọng tài Nguyễn Văn Gỉan. Hôm nay lớp đệ lục giao đấu với lớp đệ thất. Tuần trước, các anh đệ lục bị dẫn trước 1/0. Phải đá hết mình để gỡ lại danh dự. Sau nhiều lần tấn công, không làm sao chọc thủng được phòng tuyến của địch. Cuối cùng, dịp may đã đến. Lớp đệ lục được hưởng quả phạt đền vì Tuy ngáng chân Hùng đang dẫn bóng trong vùng cấm địa. Sau tiếng còi của trọng tài, Hùng Lade tung cú đá sấm sét xuyên thủng lưới lớp đệ thất. Tiếng vỗ tay rầm rập. Tiếng hò hét vang dội một góc trời.

Bỗng, một tiếng nổ kinh hoàng phát ra từ phía biển. Lửa bùng lên. Bụi và khói bốc lên ngùn ngụt. Thầy Gỉan hô to: “Tất cả ở yên tại chỗ. Xinh với Phán đi theo thầy”. Ba thày trò chạy về phía tiếng nổ. Một xác người nhỏ bé, đen đủi nằm cách chiếc hố chừng hơn chục mét. Máu me cùng thịt văng vãi trên cát. Thày đến gần nhưng không nhận diện được xác chết. Hai trò ở lại canh chừng từ xa. Còn thầy chạy về sân bóng, tức tốc ra lệnh tập họp điểm danh theo đội hình. Tất cả các đội bá cáo đầy đủ. Riêng đội 3 lớp đệ lục thiếu một. Thày dẫn cả đội đến gần xác chết. Cả 9 anh em đều nhận ra người bạn xấu số. Thày cử một số trò ở lại canh xác. Còn thày dẫn quân về bá cáo với cha GĐ và cha LH.Cha GĐ sai người lên tỉnh gọi điện khấp báo về Tòa GM…

Tối hôm ấy thày Gỉan cầm đầu toán người đi lượm xác, trong đó có anh Huỳnh Ngọc Xinh. M79 là đạn chống biển người, cùng lúc có thể giết chết nhiều mạng người. Vũ Đức Nam một mình lãnh nguyên một quả. Theo lời cha Gỉan, anh Nam và một số chú thích sưu tầm đạn để lấy thuốc đốt chơi còn vỏ đạn đựng bút, cắm hoa,đựng tăm. Thày răn đe hoài nhưng không nghe.Thanh niên thời đó còn có mốt đeo vòng lựu đạn. Nhiều kẻ chết banh xác vì thú vui nguy hiểm ấy…Bãi biển Phước Lâm hồi đó vắng vẻ, được chọn làm bãi tập bắn của lính Biệt Kích My Force (đóng tại Long Hải). Qủa đạn to bằng cổ tay, khi bắn ra khỏi nòng phải quay đủ số vòng mới phát nổ. Nhiều quả bắn đi chui vào bãi cát, chưa quay đủ vòng nên cứ nằm đấy đợi kẻ xấu số. Chỉ cần cầm đi vài vòng là… amen.

Toán người lượm xác cầm đèn bão mò mẫm nhặt từng miếng thịt văng vãi khắp nơi. Bỗng một chiếc trực thăng ở đâu bay tới đậu trên đầu mọi người, cách mặt đất 50m, pha đèn sáng trưng khiến công việc thu dọn mau chóng hơn. Khoảng 10g đêm, xác gói trong áo mưa về tới chủng viện, quàn tại nhà chơi. Đêm hôm đó các chú kê sát giường vào nhau, nằm ôm nhau mà ngủ vì…sợ ma. Nhiều chú thức trắng đêm.Chú nào đi tiểu thì đánh thức cả lớp dậy, kéo một bầy đi cho đỡ sợ… Vài ngày sau ra bãi biển, các chú phát hiện một khúc ruột treo toòng teng trên cây cọ.

Trong suốt 9 năm hoạt động của Tiểu Chủng Viện Xuân Lộc,đây là tai nạn đau thương nhất, xảy ra trong lớp Toma, con chim đầu đàn của địa phận Xuân Lộc non trẻ. 47 năm đã trôi qua, tôi lân la hỏi thăm những nhân chứng còn sống: anh Tống Duy Hòa không còn nhớ gì hết. Anh Huỳnh Ngọc Xinh cho biết vài chi tiết đáng giá. Anh Đạt (lớp MVN) kể rằng anh suýt chết vì chiều hôm đó thấy Nam lượm được quả đạn hay hay, anh xin nhưng Nam không cho.
Tôi đang muốn gặp cha Gỉan thì Ngài xuất hiện trong dịp lễ Ngân Khánh cha Thiện. Tôi túm lấy Ngài và nắm được nhiều điều giá trị… Ngày hôm sau Ngài lục soát vali của Nam, thu được một đống M79. Ngài ra lệnh cho các chú giao nộp tất cả đạn dược. Kết quả: thu được mấy rổ đạn.
Cha mẹ giao con cho nhà trường nội trú, nhà trường có trách nhiệm nuôi dạy và bảo vệ học trò. Nếu để xảy ra tai nạn, nhà trường phải bồi thường cách nào, nếu không thì kiện cáo lôi thôi đấy.Trong tai nạn đau thương này tôi dùng phép suy luận phát hiện ra hai nhân vật có lòng đạo đức và đức tin tuyệt vời chẳng kém Tổ Phụ Abraham, đó là Ông Bà cố Giuse VŨ ĐỨC THIÊM. Ông bà chẳng trách móc hay kiện cáo các cha, còn dâng tiếp thằng con thứ hai cho Chúa. Suy luận của tôi thật trùng khớp với thực tế: thứ hai vừa qua tôi được gặp gỡ nhân chứng của biến cố đau thương: cha Vũ Đức Hiệp, em của Vũ Đức Nam trên chuyến xe đi viếng xác anh Lương Quang Khôi và thăm anh Đặng Viết Chiến. Tôi tranh thủ “phỏng vấn” liền. Nhắc tới ông anh mệnh yểu, giọng ngài chùng xuống:

“Ba mẹ mình vừa xuống xe, các cha các thày chạy ra đón và nói lời xin lỗi, chia buồn với ông bà. Ba mình lấy khăn lau nước mắt rồi nói:
- Khi vợ chồng con giao cháu cho các cha là chúng con noi gương Abraham dâng hiến con cho Chúa. Nay Chúa cất cháu về, của lễ chúng con dâng đã được Chúa đón nhận…

Lúc gia đình đến thì nắp quan tài đóng rồi. Mẹ mình cứ đòi mở ra. Anh chị em mình sợ lắm, lánh xa. Ba mẹ mình đến bên quan tài nhìn con lần cuối, đau đớn khôn tả…
“Lúc hạ huyệt anh Nam tại nghĩa địa Phước Lâm, cha Giám Đốc Mai Văn Điệu ghé tai mình:
– Con có muốn đi tu không?
– Dạ muốn.
– Nếu đi tu mà chết như anh Nam con có dám không?
– Dạ dám.
Mới 11 tuổi có biết gì đâu, cứ ừ đại. ”
Ông bà cố VŨ ĐỨC THIÊM trở thành ABRAHAM VIỆT NAM, dâng hiến hai người con cho Thiên Chúa. Cậu thứ hai nay thành LM Giuse Vũ Đức Hiệp, đang hăng say truyền giáo tại gx Tân Triều. Mới một năm, giáo dân tăng từ 700 lên 1600.
lor]

Ghi lời nhận xét góp ý

Lưu ý: Để dễ dàng trong giao tiếp và khỏi hiểu nhầm từ ngữ, các lời nhận xét góp ý trong trang này xin hãy viết bằng tiếng Việt có dấu. Xin kính báo và chân thành cám ơn.

 

 

 

Nội dung có thể dùng một số định dạng these HTML tags

<a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <strike> <strong>

Chọn kiểu gõ tiếng Việt: TELEX VNI VIQR Tắt

*