KHÔNG LÀ CỤC ĐẤT SÉT LINH THIÊNG
BA CHUÔNG
Có phải con không?
Đã từng trách móc Chúa khi xin hoài mà chẳng được
Từng báng bổ, từng ngang tàng, láo xược
Ném vỡ thần linh, cục đất sét vô triCó phải con không, không thể kiên trì
Tay chắp gối quì hết lâm râm rồi lải nhải
Tượng Chúa gỗ buồn hoài, làm thinh mãi
Chẳng thấy ngoài kia thiên hạ đã lên đời!Niềm tin của con đặt không đúng chỗ rồi
Con tin vào Chúa hay tin vào tượng gỗ
Tin Đấng vô hình trên đầu trên cổ
Hay tin vào cục đất sét vô triChúa làm thinh, tưởng Chúa chẳng nói gì
Mà nói tất một lòng yêu không bờ bến
Chúa không phải là nơi hò điểm hẹn
Đến lãnh tiền, lãnh danh tiếng thơm thoChẳng tiếc gì mà lại không ban cho
Để thỏa mãn những điều con ước muốn
Nhưng, Người yêu thương và khôn ngoan tiên lượng
Điều ban cho phải là nên phần rỗi cho conThà không ban để cứ mỏi cứ mòn
Rồi nhận ra đức tin con non yếu
Đức cậy trông cũng hãy còn đang thiếu
Lòng mến yêu kiểu vụ lợi mà thôiThà không ban thứ phù vân trần đời
Để linh hồn con không bị hủy diệt
Thà không ban để con còn tha thiết
Lời nguyện xin ơn biết Chúa, ơn tinChúa không là cục đất sét linh thiêng
Để khẽ khó, khẩn riêng điều mơ ước
Đừng nghĩ được, mới là ơn là phước
Còn như không thì ngạo ngược, dể duôiBao lâu nay, con hờn trách đủ rồi
Mau sám hối, xin lỗi Người đi nhé
Tin cậy mến Đấng Vô Hình, không dễ
Nhờ ơn Người, mới có thể, con ơi…Hãy thành tâm, cứ tha thiết dâng lời
Người ban cho điều quí giá nhất:
Tin vào Chúa là Nguồn Yêu, Lẽ Thật
Đủ bình an, tràn hạnh phúc cho conBa Chuông, 13-10-2016
Nhận xét góp ý