TÌNH KHIÊM NHƯỢNG
M. SAO KHUÊ
Em đi trong cõi ta bà
Hồng xuân chóng vánh, hương hoa vội vàng
Mùa đời lặng lẽ sang ngang
Bóng chiều giọt nhớ bàng hoàng buông lơi
Khẽ khàng em gọi Tình ơi
Về đâu, đâu nữa cuối đời hồng nhan
Lẽ nào là cuộc tình tan
Giữa mùa vũ trụ chưa tàn, chưa phai
Lẽ nào đơn độc bi ai
Một mình về với tuyền đài thiên thu
Hóa ra cuộc thế hư phù
Mà em cứ ngỡ y như thường hằng
Nhớ mình chảnh chọe kiêu căng
Yêu vinh lợi dục cầm bằng chưa yêu
Để lòng buồn thỉu buồn thiu
Một mình đau đáu trong chiều xót xa
….
Bây giờ em mới hiểu ra
Ba Ngôi Thiên Chúa chính là Tình Yêu
Cũng thì cao cả huyền siêu
Cũng thì bé nhỏ, tiêu điều xác xơ
Một đời em đã hững hờ
Với ai nghèo khổ vật vờ bi thương
Hóa ra Chúa xuống đời thường
Để em yêu Chúa đoạn trường đớn đau
Tình Ba Ngôi, quá nhiệm mầu
Không là tình ở trên cao ngất trời
Nhưng Tình Khiêm Nhượng tình ơi
Cho em xin lỗi một đời kiêu sa…
M. Sao Khuê, 17-5-2016
Nhận xét góp ý