SỐ PHẬN
Số phận – hai chữ vô hồn
Mà sao cay đắng, trĩu buồn trăm năm
Cuộc đời trách nhiệm tràn lan
Mặc dù chẳng có muốn làm chi đâu!
Muốn mà chẳng biết làm sao
Gọi là số phận khổ đau kiếp người
Thời gian đầy nỗi khổ rồi
Mỗi người có một nỗi đời riêng tư (*)
Thấy người chịu khổ hơn ta
Giật mình mới thấy mình thua hơn người
Người ta nhiều khổ vẫn cười
Sao mình ít khổ mà đòi phần hơn?
Chúa ơi, họ khổ thay con
Xin Ngài thêm sức mến tin cho người
Sướng nay, mai khổ – rạch ròi
Khổ nay, mai sướng – Chúa Trời đã phân
TRẦM THIÊN THU
Đêm 6-4-2016
(*) Ngày nào có cái khổ của ngày ấy (Mt 6:34).
Nhận xét góp ý