LỜI TÌNH THIÊNG
Và Người nói với anh ta: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đường” (Lc 23,43)
Nắng tha thiết xin Mưa Nguồn tưới gội
Rửa trôi đi bao bụi bẩn bám đầy
Lá ngột ngạt bám víu chút hơi đây
Nắng trao hết Hương Xuân dẫu trần trụi.
Nắng nhạt nhoà Mây đen như hắt hủi
Phơi mình trần giữa gió bụi cô liêu
Hoàng hôn xuống Nắng le lói ánh chiều
Ngước trông cao ngập ngừng kêu bập bẹ.
Nắng lắng nghe lá rơi rung khe khẽ
Thoảng thì thầm thân nhỏ bé Nắng ơi
Đến khi nao Ánh Nắng sáng rực trời
Thương sưởi ấm phận chơi vơi lạnh lẽo.
Nắng cúi mình thương Đất khô gầy héo
Cát yêu ơi chớ nhạt nhẽo Đất xưa
Cả một đời Đất ủ Nắng trong Mưa
Đất yêu hỡi vui lên trong Cát mới.
Nắng khát khao Tình Mưa luôn vun xới
Cho cỏ cây thấm sủng lộc đầy dư
Giữa phong ba bão táp khỏi nát hư
Bám vào Đất hớp lấy Nguồn Sức Sống.
Nắng thì thào tạ ơn thiêng cao trọng
Đường Nắng buông vâng Thánh Ý vẹn toàn
Nắng chập choạng ánh lên nét hân hoan
Xiết tân toan nay đến giờ hoàn tất.
Nắng lắng đọng chìm sâu trong ngây ngất
Ánh chiều tàn toả lấp lánh diết da
Nắng khẽ khàng phó thác cho Bao La
Rồi ngã mình trao Ánh Dương Thần Khí.
Song Lam
Nhận xét góp ý