THẦM LẶNG YÊU NGƯỜI
M. SAO KHUÊ
Khi em hãy còn là con sâu
Chẳng ai khen một câu, xinh đẹp
Em xấu xí, ngại ngùng, khép nép
Phải thẹn mình che mặt hổ ngươi
Khi em còn là hạt giống chôn vùi
Trong thầm lặng bùi ngùi, rưng rức
Nghe vỡ mình ra chừng tức ngực
Đớn đau nào rạo rực khôn nguôi
Khi hãy còn là hạt bụi xa xuôi
Bay trong gió ai người để ý
Là vô tâm hay là mụ mị
Một kiếp đời lầm lũi, thương đau
Khi hãy còn trong túi vực sâu
Giữa bốn bề trần gian nhốn nháo
Chờ ánh sáng từ cõi trời soi thấu
Vực u sầu thành muôn nỗi niềm vui
Thôi thì em thầm lặng chôn vùi
Như hạt giống một đời mục nát
Thôi thì em con sâu lần hạt
Những hạt tình bội bạc, dễ duôi
Chỉ xin em, thầm lặng yêu người
M. Sao Khuê, 17-3-2015
Nhận xét góp ý