EM HỦ TÍU GÕ
GÃ TUẦN PHIÊN
em hủ tíu gõ
gõ chập choạng chiều, gõ tới nửa khuya
gõ từ gần đây, gõ tới xa kia
tay cứ gõ, mắt cứ nhòe thèm ngủ
theo chân mẹ những đêm dài mệt rũ
kiếm cái cơm, kiếm cái chữ cho con
một dáng xuân nay gầy sọm héo mòn
chỉ vì đắm mối tình son muôn thuở
em có hiểu đôi chân buồn than thở
nói gì với nhau khi phố đã vắng người
mấy nhịp đời như nhịp gõ buông lơi
vào vô vọng lúc sương trời ướt đẫm
em có hiểu chuyện tình dài nồng thắm
của trái tim mãi thầm lặng trao dâng
khi tình yêu đã đến độ vô ngần
đành mất tất, cả tấm thân chẳng tiếc
em có hiểu hạnh phúc nào đẹp tuyệt
hơn là yêu và chết cho người yêu
mẹ của em như hạt giống tiêu điều
âm thầm lắm vì tình yêu nồng thắm
em hủ tíu gõ, nghe chừng lạ lẫm
sao mẹ vẫn cười…, ấm cả đường khuya…
gã tuần phiên, 19-3-2015
Nhận xét góp ý