XUÂN LÃNG DU
Loay hoay mãi đã nửa đời
Chợt khóc, chợt cười, chợt nhớ, chợt quên
Ta đang tỉnh hay đang điên
Mà sao cứ mãi gọi tên đất trời
Loay hoay mãi đã nửa đời
Hồn gầy guộc lặng dưới trời lãng du
Hết mùa Hạ, hết mùa Thu
Rồi Đông cũng hết, Xuân về xênh xang
Nửa đời mỏi gối, chồn chân
Chợt thấy mai vàng – Thảng thốt thi ca!
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý