KHÔNG HIỂU GÌ
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Lc 24:13-35 ≈ Mc 16:12-13]
Chiều lặng lẽ mà lao xao kỳ lạ
Vẫn nắng vàng mà nay thấy nhạt nhòa
Buồn lòng người, cảnh vật không vui vẻ
Đường chẳng xa mà nay thấy lê thê
Clê-ô-pát và một môn đệ khác
Bước nặng nề trên đường về Em-mau
Bỗng dưng có người khách lạ đặc biệt
Đi cùng họ, hỏi cho rõ đuôi đầu
Họ nói rằng chuyện mới qua mấy bữa
Một nạn nhân là Giê-su Ki-tô
Bị ghen ghét và bị người ta giết
Ngài đã được mai táng ở trong mồ
Mấy phụ nữ phát hiện xác bị mất
Không ai biết thi thể Ngài ở đâu
Có người bảo Ngài đã sống lại thật
Còn chúng tôi chẳng biết làm thế nào
Ngài bảo họ không hề biết chi cả
Trong Sách Thánh mọi chuyện ghi rành rành
Phải ứng nghiệm từng lời, từng chi tiết
Phải đau khổ rồi mới được quang vinh
Ngày đã tàn, họ mời Ngài ở lại
Trong khi ăn Ngài bẻ bánh, tạ ơn
Họ giật mình và nhận ra là Chúa
Thế nhưng Ngài lại biến đi mất liền
Trên đời này, chúng con cũng như vậy
Gặp gỡ Ngài mà chẳng nhận ra Ngài
Bởi chúng con còn mê muội, tăm tối
Cầu xin Chúa thương xót và sáng soi
Nhận xét góp ý