GIÁ NHẤT ĐỊNH
TRẦM THIÊN THU
▶ Lazaro & Phú Hộ – https://youtu.be/Zxo_HEGJ6Z8
Có những điều mình muốn mà không được
Có những điều mình chẳng hề muốn đâu
Thế mà mình lại cứ phải vướng vào
Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí!
Như ông Gióp chẳng tội lỗi chi cả
Thế mà ông phải chịu khổ tột cùng
Đến nỗi mà người vợ cũng chẳng thương
Không tiếc lời nguyền rủa ông đủ thứ
La-da-rô khổ tận cùng bảng số
Ngồi ăn xin trước cửa nhà đại gia
Vì ngày nào cũng yến tiệc tới khuya
Chẳng ai cho La-da-rô chi cả
Vây quanh ông chỉ có mấy con chó
Chúng cùng nhau liếm ghẻ chốc ông ta
Đời bất hạnh thì ai cũng sầu lo
Chén cay đắng chẳng có ai muốn uống
Ai cũng chết dù kẻ khổ, người sướng
Xấu hay đẹp rồi cũng hóa tro tàn
La-da-rô lên với Áp-ra-ham
Ông nhà giàu đi xuống nơi âm phủ
Khi ông đang chịu cực hình, đau khổ
Ngước lên thấy tổ phụ Áp-ra-ham
Và thấy La-da-rô ở ngay bên
Khi biết mình ngu dại thì muộn quá
Ông van xin Áp-ra-ham tổ phụ
Thương xót ông và sai La-da-rô
Cho ông xin giọt nước nhỏ thôi mà
Để lưỡi ông được mát mẻ một chút
Xin không được, ông lại xin điều khác
Là cho La-da-rô đến nhà ông
Báo cho các thân nhân phải coi chừng
Sống yêu thương kẻo đời đời khốn nạn
Chuyện công bằng là vấn đề chắc chắn
Được và bị khác nhau trước hay sau
Sướng hay khổ, hạnh phúc hay khổ đau
Cái gì cũng đều có giá nhất định
La-da-rô bị mọi người xa lánh
Thế nhưng ông được Thiên Chúa chúc lành
Đó chính là bài học về công bình
Thưởng hay phạt là phần do cách sống [*]
[*] Tv 62:13; Cn 24:12; Gr 17:10.
Nhận xét góp ý