LÀM VIỆC GÌ, CŨNG VÌ YÊU
PM. Cao Huy Hoàng
https://www.youtube.com/watch?v=HlmiXYSjwYQ
Is 38,1-6.21-22.7-8; Mt 12,1-8.
“Con Người cũng là chủ ngày sabbat”.
Thánh Phao-lô nói “Ai không làm việc thì không đáng ăn”. Và quả thực đúng là như vậy. Không có gì vô nghĩa và đáng xấu hổ cho bằng cứ để thời gian trôi đi mà không sinh ích lợi gì cho ta, cho người. Vậy mà, có biết bao người cứ mãi lười lĩnh không làm việc. Ngay đến việc trong nhà thôi, cũng cứ thấy việc mà lấy mắt ngó, không động tay, để ai làm thì làm! Người ấy trước tiên là không quý chuộng thời gian của Chúa, và sau nữa là chẳng biết yêu mình, cũng chẳng biết yêu ai.
Ngược lại có người thì tham công tiếc việc đến nổi không có giờ nghỉ ngơi, cũng chẳng có giờ nhớ đến Chúa. Lòng họ lúc nào cũng chỉ nghĩ đến làm việc và kiếm cho thật nhiều tiền.
Vì vậy mà luật Do Thái là “phải nghỉ mọi công việc trong ngày Sabbat, để dành cho việc thờ phượng Chúa”. Ấy là điều đẹp lòng Chúa. Thế nhưng, Chúa muốn việc giữ luật ấy phải phát xuất từ lòng yêu mến Chúa, chứ không phải vì câu nệ hình thức luật, hoặc giữ luật để cho người ta biết mình biết luật, giữ luật, như những người biệt phái. Cách sống ấy là cách sống dối. Chỉ một việc nhỏ là các môn đệ bứt bông lúa trong khi đói, đã bị họ lên án là phạm luật nghỉ ngày Sabbat. Hoá ra, họ mượn luật để tô vẽ mình, và kết án người khác.
Chúa Giê-su không đón nhận cách sống luật dối trá như vậy. Người muốn chúng ta có lòng nhân từ với nhau, với mọi người.
Luật mến Chúa và yêu người vượt lên trên mọi khoản luật khác. Giữ bất cứ luật nào mà không vì lòng “mến Chúa, yêu người”, thì có thể xem như là dối với Chúa, dối với người.
Lạy Chúa, xin cho các gia đình biết quý chuộng thời gian Chúa ban để làm việc vì yêu Chúa yêu người, nhất là biết dùng ngày Chúa nhật để chúc tụng Chúa, tạ ơn Chúa và làm việc bác ái, thăm viếng, an ủi, sẻ chia cho những người bất hạnh. Amen.
Nhận xét góp ý