NGƯỚC TRÔNG
Ngước trông lên cõi trời cao
Sớm chiều con vẫn khát khao Tình Ngài
Can-vê tê tái đắng cay
Bỗng dưng hóa Đỉnh Thiên Thai diệu kỳ
Giêsu chết giữa sầu bi
Hóa Ơn Cứu Độ cứu nguy nhân trần (1)
Lạ thay chính sự yếu mềm
Lại thành sức mạnh cho con nương nhờ (2)
Cảm tạ Thiên Chúa nhân từ
Quan phòng, tiền định mọi bề cho con
Đúng giờ, đúng bữa cho ăn
Muôn loài bình đẳng chung phần dưỡng sinh (3)
Đêm ngày đăm đắm ngước nhìn
Cậy trông nơi Chúa ban tình xót thương
Vắng Ngài, con chỉ là không
Chẳng còn thở bởi thiếu không khí trời
Đó là ơn lớn cho đời
Xin cảm tạ Ngài vẫn xót thương luôn
TRẦM THIÊN THU
Chiều 30-8-2017
(1) Tv 121:1-2 – “Tôi ngước mắt nhìn lên rặng núi, ơn phù hộ tôi đến tự nơi nao? Ơn phù hộ tôi đến từ Đức Chúa là Đấng dựng nên cả đất trời”.
(2) Tv 59:10 – “Lạy Thiên Chúa là sức mạnh của con, con ngước mắt nhìn Ngài, bởi Ngài là thành luỹ bảo vệ con”.
(3) Tv 145:15 – “Lạy Chúa, muôn loài ngước mắt trông lên Chúa, và chính Ngài đúng bữa cho ăn”.
Nhận xét góp ý