ĐÊM THU THĂM VƯỜN
Ta muốn hái nửa vầng trăng khuyết
Thả xuống hồ kia chở áng thơ
Cõi lòng ta tắm trong thanh tịnh
Nghe Thu khẽ rụng lá Thu vàng
Hàng so đũa tựa lưng bên giậu
Thả rơi hoa trắng gội sương buồn
Hồn ta đơn lẻ vườn khuya vắng
Nhặt lá tre khô gói xác hoa
Tiễn hồn hoa trắng vào hoang lạnh
Lặng lẽ sương rơi khóc thẫn thờ
Trời đêm Thu biếc trong như ngọc
Cỏ ấm vườn khuya dế riu riu
VŨ THỦY
Nhận xét góp ý