MẶC ÁO VẢI THÔ, NGỒI TRÊN TRO BỤI
Suy niệm Lc 10, 13-16
gã tuần phiên, 02-10-2025
Nghe lời mời, hãy ặc áo vải thô
Và ngồi trên tro bụi, mà sám hối
Bởi có là chi, cũng là loài tội lỗi
Tự nguyên xưa cho tới tận thời gian
Tất cả phù vân, rồi sẽ điêu tàn
Vận mệnh đời người, cũng ra tan tác
Tay nhân gian trắng đến hồi kinh ngạc
Chẳng còn chi cả thân xác, linh hồn
Có lẽ nào người về lại cõi không
Bởi tin buồn từ tổ tông kiêu ngạo
Có lẽ nào phận người rồi trơ tráo
Uổng công trình những giọt máu tế sinh
Mời người buông những mê muội phù vinh
Để lắng lòng nghe Tin Mừng cứu rỗi
Chúa xót thương đang chờ người sám hối
Tin Lời Người, đổi mới cuộc sống đi
Sớm biết mình sắp tới lúc suy vi
Ngày tàn tận cũng cận kề san sát
Môi hồng thắm đang chuyển màu phai nhạt
Bước chân hùng giờ nguệch ngoạc ngã nghiêng
Gia tài sự nghiệp danh vọng uy quyền
Đang cười nhạo người điên thèm hư ảo
Người tôi ơi, may chăng còn chiếc áo
Chiếc áo vải thô, trên bụi tro tàn
Chúa yêu ơi, xin người rộng ân ban
Lòng thương xót, ơn khoan dung tha thứ
Con sám hối một mùa người quá khứ
Chuộng phù vân hơn sự sống ngàn thu
Xin thương con, lạy Chúa Giê-su…
Cho con từ nay, tin yêu mến Chúa
Trên hết mọi sự ở đời này hư ảo
Và yêu người như Chúa đã yêu














Nhận xét góp ý