HẸN NHAU TRONG CÕI SỐNG ĐỜI ĐỜI
PM. Cao Huy Hoàng
https://www.youtube.com/watch?v=izF0sTSecy8
26/11 THỨ BA TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN
Kh 14,14-19; Lc 21,5-11.
“Không còn hòn đá nào nằm trên hòn đá nào”
Ngày tận thế, không là một đồn đoán, dự đoán hay ảo tưởng, nhưng là một sự thật chưa đến, và cũng không ai dám biết lúc nào, ngày nào sẽ xảy đến. Cũng không ai dám biết người nào sẽ còn lại để được chứng kiến cảnh tận thế, bởi vì khi thời gian của thế gian này chưa chấm dứt, thì con người đã lần lượt được Chúa gọi về, chấm dứt chuỗi ngày sống nơi cõi đời tạm bợ.
Lời Chúa hôm nay nói về sự đổ nát của đền thờ Giê-ru-sa-lem, “sẽ đến ngày không còn hòn đá nào nằm trên hòn đá nào”, vì con người không dùng Giê-ru-sa-lem để thờ phượng Chúa nữa, lại thờ phượng ngẫu tượng danh lợi dục thế gian. Cũng vậy, một con người không thờ phượng Thiên Chúa nơi thân xác linh hồn mình, thì thân xác ấy cũng đổ nát, và ngàn thu đổ nát! Ngược lại, ai tin cậy mến Chúa, bằng lòng để cho thân xác mình làm đền thờ Chúa ngự trị, thì sự chết chính là ngưỡng cửa bước vào niềm hy vọng, niềm vui, trong cõi sống muôn đời.
Tác giả Ả Giang Hồ, viết bài thơ “Tận Thế của tôi”, với mấy dòng thơ tâm niệm đẹp về đời người: “Khi đời này chưa qua, thì tôi đã qua đời. Đời hãy còn quấn quýt, thì tôi đã xa xôi. Đời còn xanh ước vọng, tôi đã tiêu tan rồi. Chia tay đời, đời nhé, cảm ơn đời yêu tôi. Hẹn gặp đời, đời nhé, trong cõi sống đời đời”.
Hóa ra, có mang tiếng là ả giang hồ, nhưng vẫn sống trong niềm tin cậy mến, thì vẫn được quyền hy vọng một cõi sống đời đời trong Nước Chúa, và có quyền khát khao cuộc sum họp của mọi người thánh thiện trong cõi sống đời đời với Thiên Chúa.
Ước gì các gia đình luôn nhớ: “trước khi thế gian này cùng tận, thì đời mình đã tận cùng”, và giúp nhau tin cậy mến Chúa trên hết mọi sự, để được Chúa ngự trị cho đến ngày tận cùng.
Lạy Chúa, xin cho các gia đình mến Chúa, yêu người, sống trọn niềm hy vọng trùng phùng trong cõi sống đời sau. Amen.
Nhận xét góp ý