BIẾT AI MÙ LÒA, TĂM TỐI HƠN AI!
PM. Cao Huy Hoàng
https://www.youtube.com/watch?v=KlvzJmfjWNE
18/11 THỨ HAI TUẦN 33 THƯỜNG NIÊN
Kh 1,1-4;2,1-5a; Lc 18,35-43.
“Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi? – Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy”
Một người mù ngồi ăn xin bên vệ đường ở thành Giê-ri-cô, anh bị người ta mắng nhiếc khi kêu xin Chúa Giê-su thương xót cứu chữa. Chỉ với hai chi tiết ấy, đủ cho thấy anh bị mọi người gạt ra ngoài rìa xã hội. Cách con người đối xử với người bất hạnh là như vậy sao? Sao không đặt mình vào trường hợp xấu sô ấy để có thể dành cho người bất hạnh một chút cảm thương.
Đúng là không còn gì để mất, nên anh bất chấp chuyện đời khinh bỉ, và anh lại la to hơn một lần nữa: “Lạy con vua Ðavít, xin thương xót tôi!”. “Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy”.
Khao khát được chữa lành là chuyện tha thiết hẳn nhiên của người bệnh mù. Còn lòng tin tưởng vào người chữa lành lại là một thôi thúc tự bên trong của Thánh Thần. Cả hai kết hợp nên một lời nguyện xin đẹp lòng Thiên Chúa. Và Chúa Giê-su chữa lành cho anh được nhìn thấy. Đáp lại, anh đi theo Người, và ca tụng Thiên Chúa đã cứu thoát anh.
Thử hỏi những người đang xem thấy kia, những người nặng lời mắng nhiếc anh mù kia, chắc gì các người đã nhìn ra Đức Giê-su là Đấng có thể chữa lành, Đấng có thể cứu sống. Thế thì, biết ai bất hạnh hơn ai? Biết ai mù lòa, ai tăm tối hơn ai?
Chúa muốn mỗi người mỗi nhà tha thiết và tin tưởng xin Chúa chữa cho lành đôi mắt đức tin của nhà mình, để nhà mình có thể nhìn thấy Chúa Giê-su, tin tưởng Người Cứu Độ.
Ông Tư nói: “Uống thuốc mắt cho bổ mắt, chăm sóc mắt cho tốt, sửa mắt cho đẹp, mổ mắt cho sáng, mà không nhìn thấy được những nỗi bất hạnh của tha nhân, thì đôi mắt ấy cũng mãi là đôi mắt mù lòa, cần nhờ Lời Chúa Giê-su cứu chữa”.
Lạy Chúa, xin chữa cho lành đôi mắt tâm linh của các gia đình, để họ nhìn thấy Chúa Giê-su nơi người bất hạnh. Amen.
Nhận xét góp ý