MÙ MẮT MÙ ĐỜI
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Lc 6:39-42 ≈ Mt 7:3-5]
Cứ ảo tưởng để rồi hóa ảo giác
Tự nhận mình sáng con mắt hơn người
Làm lãnh đạo mà bất tài, vô đức
Bắt người khác phải răm rắp nghe lời
Mắt mù lòa mà cứ đòi hướng dẫn
Phải thế này, thế nọ hoặc thế kia
Ai không nghe thì trù dập, oán hận
Kẻ có quyền mà ngu dốt rất nguy
Đó là kẻ hại nhân dân, đất nước
Hại cộng đồng dù là đạo hay đời
Sai thì sửa, nhưng hướng dẫn lầm lạc
Cộng đồng ấy không thể sánh với ai
Viết chữ tác mà hóa ra chữ tộ
Nói một câu mà chẳng ai hiểu gì
Đầy những lỗi trong tự điển chính tả
Mà tác giả được nhận là giáo sư
Nhìn người khác thấy rõ từng cái rác
Còn chính mình lại bị cái xà đè
Kẻ độc ác thường nói lời đạo đức
Nàng Thị Nở luôn kiêu hãnh, thích khoe
Nhận xét góp ý